Viễn Phương

Chiều Cuối Năm






Trời vắng lặng cảnh đời man mác
Gió giao mùa thoăn thoắt đường mây
Đông tàn giá lạnh còn đây
Xuân về xứ lạ sầu vây nỗi sầu

Cơn ước mộng chìm sâu một cõi
Nghiêng bóng đời bao đỗi chơi vơi
Mẹ già,cha yếu thương ơi!...
Đâu rồi anh chị em tôi giữa đời?

Trường lớp học một thời thơ dại
Thầy cô đâu!-Ai đoái tình khơi?
Bạn bè mỗi đứa một nơi
Xa trong bốn bể đầy vơi nỗi niềm

Thêm xuân nữa tình thêm tuổi nhớ
Người ơi người!-Sao nỡ chia xa?
Yêu thương rồi cũng phôi pha
Dấu chân phiêu lãng lần qua cuộc đời

Chiều cuối năm mây trời rợp bóng
Viễn khách sầu trông ngóng quê xa
Một đời trôi nổi phong ba
Ngập lòng thương nhớ la đà ước mơ

Viễn Phương

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 1 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Chiều Cuối Năm"